Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

Khó


      Miệng ăn núi nở. Dẫu sở hữu cả một đống tiền lớn trong tay mà bốn người trong một gia đình cứ mặc sức tiêu pha thì cũng sẽ có ngày hết. Ông Kiên bỏ hẳn việc buôn bán để học đòi ăn chơi các thú chơi sa sỉ của một đại gia. Bà vợ ông thì sắm sanh mọi thứ cho ra vẻ gia đình quý tộc. Cậu con trai thì bỏ ngang khi đang học lớp 12 để vào mãi tận trong miền nam học võ. Cậu muốn có nhiều sức khỏe để ăn chơi hưởng lạc suốt đời! Cô con gái cũng bỏ ngang theo anh khi đang học lớp 10 để thỏa sức du hí với đám bạn giàu có. Khi thì những bữa tiệc thâu đêm đến sáng, lúc thì những chuyến đi du lịch dài ngày.

        Bà vợ là người bừng tỉnh sớm nhất. Bà vợ cố ngăn cản xu hướng ăn chơi thác loạn của cả gia đình. Nhưng bà không có quyền. Ruộng vườn đất đai là của bố mẹ ông Kiên để lại. Thế là bà đành lực bất tòng tâm, mà chỉ lặng lẽ khóc thầm khi nhìn đống tiền đồ sộ cứ vơi dần theo năm tháng.
       Do ít học, lại sĩ vì có rất nhiều tiền. Ông Kiên đã bị người ta đục khoét mất rất nhiều của cải. Vì như ngôi nhà đồ sộ ông xây bị rút ruột tới non một nửa. Có nhiều kẻ biết gia đình ông có tiền. Họ tìm mọi cách lôi kéo, rủ dê và thuyết phục ông rơi vào những thú chơi tiêu tiền như thác lũ. Tiền của cứ đội nón ra đi. Nhu cầu tiêu hôm nay lại lớn hơn hôm qua.
       Cho đến một ngày ông Kiên bỗng giật mình tỉnh mộng vì công an ập vào nhà bắt đi đứa con trai vàng bạc vì cậu ta sử dụng và tổ chức sử dụng ma túy. Đứa con gái cũng bị cô an sờ gáy khi đang quay cuồng nhảy nhót ở vũ trường. Tiền của ông lại bỏ ra chạy án cho con. Rồi lại thuê công an đến nhà cai nghiện cho cậu quý tử. Và chính ông cũng mắc bệnh khó nói vì ăn chơi quá nhiều! Rồi cả việc giải quyết hậu quả với những cô gái sau những cuộc chơi! Gia đình ông từ chỗ là một điển hình tốt cho xã, giờ trở thành một điển hình xấu!
                                                    Còn nữa ...
                                                                      Tác giả: Phạm Thị Hợi
                                                                         
Xem thêm các bài viết                                                                                  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét